ܓܨܓTuổi Trẻ An Lão Bình Định (TTALBĐOL1) Tham gia nhóm FB Mem thoát

You are not connected. Please login or register

Cần câu cơm....

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

phieubatdungchan

phieubatdungchan
A MemBer Of BQT
A MemBer Of BQT


Cần câu cơm....

Code:
Gởi Ông Bà Chủ Quán Ăn Gia Đình Cây Bưởi,
Thưa chú thím, con viết lá thư này không trực tiếp gởi đến tay chú thím .Con muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến chú thím - Người đã cho con cái cần câu cơm để con có được cơ hội vươn xa và bay cao ngày hôm nay.

Cần câu cơm.... 12479710

Cách đây 2 năm, khi con đang là sinh viên năm thứ hai, một sự cố thật kinh khủng đã xảy ra với con mà cho mãi đến bây giờ con vẫn cảm thấy đau khi nghĩ đến. Cái ngày mà cậu mợ con bảo mất 200 ngàn và nhìn thẳng vào mặt con hỏi một câu phẫn nộ: " Con có lấy tiền của mợ thì nhận lỗi đi, mợ tha cho". Con khóc, hai hàng nước mắt con rơi không phải vì nỗi oan lỡ bước vào phòng lau nhà cho mợ, mà còn vì sự tủi nhục. Nhân cách của con chẳng những bị coi thường mà cả danh dự của ba mẹ con cũng bị xúc phạm. Năm năm, con đã ở ngôi nhà đó suốt bao nhiêu năm để đi học, bù lại con chăm chỉ là một con bé đảm đang cơm nước, chợ búa vì nhà con nghèo.

Thế nhưng bao nhiêu thời gian đó không đủ để chính những người ruột thịt của con tin tưởng con. Đến khi lỡ mất tiền thì con là người bị nghi ngờ trước nhất và thậm chí là kêu thẳng con ra để hỏi tội. Nước mắt của con bé sinh viên năm 2 còn lắm ngây thơ và sợ sệt ngày ấy không thể giải thích được nỗi oan tình của mình. Con chỉ biết khóc.

Suốt 1 tuần liền đến lớp với đôi mắt sưng húp, các bạn chạnh lòng, bé Hằng mang chuyện kể cho Chú Thím nghe. Nghe xong, Thím bảo con hay đến nhà thím chơi, dù không tiếp xúc nhiều nhưng thím biết con là đứa đàng hoàng. Con xúc động vì thím hiểu được nỗi oan của con, càng biết ơn khi thím rộng lòng thương xếp cho con một nơi ăn ở tại quán Cây Bưởi để đi học. Như kẻ sắp chết đuối vớ được phao, con dọn ngay đến và xin làm một việc gì đó trong quán để đền đáp công ơn cứu giúp của chú thím. Và ngày đầu tiên, thím đưa chon con 1 số tiền lớn và dạy con cách thu chi trên quầy thu ngân. Con nhìn thím có vẻ khó hiểu, sao thím lại tin tưởng con đến thế, người thân của con còn chưa tin con dù chỉ 200 ngàn? Thím như hiểu những suy nghĩ của con nên trấn an nhẹ nhàng: "Thím biết con sẽ hỏi tại sao lại dám đưa con nhiều tiền như vậy phải không? Vì con là bạn của bé Hằng, vì thím hiểu con là người tốt và có trách nhiệm với những gì mình làm".

Chỉ vậy thôi, với một câu nói của thím, và tấm lòng rộng mở mà suốt 2 năm qua con đã sống hết lòng với Cây Bưởi. Vì con nhận thấy giá trị của mình ở nơi đó, thấy trách nhiệm của mình với công việc và thấy cả cái ơn to lớn của chú thím dành cho con.

Tốt nghiệp đại học với bằng giỏi, ba mẹ con tự hào vì suốt hai năm cuối đại học không cần phải chi cho con một đồng nào, và cái tự hào hơn nữa là con càng trưởng thành và tự lập hơn. Nhưng điều đó con không học từ trường đại học mà con học từ Cây Bưởi.

Chú thím đã dạy cho con bài học về cách trân trọng giá trị con người, về việc cho người khác một cơ hội thay vì dồn họ đến bước đường cùng và Cây Bưởi đã dạy cho con biết yêu thương, chia sẻ, thấu hiểu, cảm thông với những người khó khăn hơn mình... Con đã lớn lên từ đó.

Hôm nay, con đang ở đất Sài Gòn với ước mơ tồn tại và khẳng định mình. Hành trang con mang theo đó là tính tự lập và sự trưởng thành suốt hai năm qua con góp nhặt được. Ba mẹ con đã sinh con ra, và chú thím là người đã giúp con khôn lớn. Khi con cảm thấy sụp đổ và bơ vơ nhất thì bàn tay của chú thím đã chìa ra và trao cho con cái cần câu cơm đầu đời. Suốt cuộc đời con chẳng thể nào quên.

Share this post on: reddit

No Comment.

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

© 2010-2018.An lão-Bình định.thiết kế & sáng lập: tpngaydo2008
thành viên tiên phong: tpngaydo2008,Crymeme,Redmaster,tuquynh,phong-tuti...

Sông An lão ngàn năm vẫn trải - tình yêu này dzữ mãi không thôi
Skin được Convent về PunBB bởi Chupy